Nhà nghiên cứu lịch sử Nguyễn Đắc Xuân.
"Chỉ cần một cái viễn vọng kính đặt ở mũi Cửa Khẻm người ta có thể nắm được những động tĩnh diễn ra trên vịnh Đà Nẵng - Chân Mây. Lúc ấy tàu bè nào của Việt Nam còn dám ra vào bảo vệ những gì còn lại của Hoàng Sa, Trường Sa? Trong buổi trao đổi với báo Lao Động, Nhà nghiên cứu Nguyễn Đắc Xuân đã đặt ra câu hỏi đầy bức xúc trước sự việc Thừa Thiên Huế Thừa Thiên Huế cho Công ty Thế Diệu (Trung Quốc) thuê 200ha đất xây dựng một khu du lịch 5 sao ngay tại mũi Cửa Khẻm - nơi núi Hải Vân vươn ra biển.
Thưa ông Nguyễn Đắc Xuân, là người nghiên cứu và viết về vịnh Chân Mây và Hải Vân Quan trong hai cuốn sách “Nghiên cứu triều Nguyễn và Huế xưa” và “700 năm Thuận Hóa - Phú Xuân - Huế”, vậy ông có suy nghĩ như thế nào trước thông tin tỉnh Thừa Thiên Huế cho Công ty Thế Diệu (Trung Quốc) thuê 200ha đất xây dựng một khu du lịch 5 sao ngay tại mũi Cửa Khẻm - nơi núi Hải Vân vươn ra biển?
Tôi bất ngờ nghe thông tin này từ những người bán xôi ngoài ngõ, cho đến một bác sĩ ở Mỹ gửi email về hỏi chuyện. Tất cả họ hết sức giận dữ khi nghe thông tin chính quyền Thừa Thiên Huế giao 200ha trên núi Hải Vân cho nhà đầu tư nước ngoài. Tôi rất bàng hoàng, sửng sốt, gọi về Huế, thấy dư luận bây giờ đang như “cháy” lên trong vụ nhượng đất chiến lược Hải Vân sơn cho Trung Quốc.
Trong khi cả nước đang bức xúc với việc Trung Quốc xây dựng sân bay trên đảo Gạc Ma của Việt Nam, cái “lưỡi bò” xâm lược của Trung Quốc đang liếm dần lãnh hải Việt Nam để xây dựng những vị trí quân sự của Trung Quốc, ta chưa cắt được cái lưỡi bò ấy thì không ngờ ngay trên vị trí chiến lược quan trọng nhất lại giao cho họ khai thác? Từ “Năm Nhâm Dần (1602), Chúa Tiên Nguyễn Hoàng đã khen rằng: “Chỗ này là đất yết hầu của miền Thuận Quảng”. Liền vượt qua núi xem xét, dựng trấn dinh ở xã Cần Húc (Duy Xuyên) xây kho tàng, sai hoàng tử thứ sáu trấn giữ”.
Từ đó đến nay trải qua thời Trịnh - Nguyễn, Tây Sơn, thời Nguyễn, thời thuộc Pháp, thời Việt Nam Cộng Hòa, biết bao sự kiện lịch sử đã chứng tỏ cái vị thế yết hầu: “Ai giữ được Đệ nhất hùng quan Hải Vân là người đó thắng”. Nay giao cho “người” đang ngày đêm liếm dần các đảo của ta, làm sao không sửng sốt. Chỉ cần một cái viễn vọng kính đặt ở mũi Cửa Khẻm người ta có thể nắm được những động tĩnh diễn ra trên vịnh Đà Nẵng - Chân Mây. Lúc ấy tàu bè nào của Việt Nam còn dám ra vào bảo vệ những gì còn lại của Hoàng Sa, Trường Sa?
Vậy cá nhân ông có đề nghị như thế nào trước vụ việc này?
Qua những người hiểu vấn đề ở Huế, tôi biết được quá trình tiến hành việc cho thuê đất núi Hải Vân, có đầy đủ lý lẽ, nhưng không có bất cứ một lý lẽ nào có thể cho phép tiếp tục cho người nước ngoài khai thác núi Hải Vân mà vẫn bảo vệ được an ninh của tổ quốc, vẫn được dân chúng Việt Nam đồng tình. Do đó, tôi tin Quốc hội và Thủ tướng sẽ buộc tỉnh TT-Huế phải dừng. Trong quá khứ, tỉnh TT-Huế cũng đã phải dừng công trình nhà nghỉ của một chủ đầu tư Trung Quốc ở khu đất Bảo tàng HCM hiện nay, phải dừng công trình xây dựng khu resort của Hà Lan trên đồi Vọng Cảnh, nay tôi tin là chuyện ấy rồi ra sẽ lặp lại. Cái mất lớn nhất, không thể tính bằng tiền, là mất lòng tin với lãnh đạo tỉnh Thừa Thiên Huế.
Xin cảm ơn ông!