"Ở ngõ nhỏ này, những cô gái mại dâm gọi xe ôm là xe dịch vụ, mỗi xe bảo kê 3 - 6 cô, nếu có khách gọi đi hát, đi vui vẻ thì xe ôm sẽ đưa đón tận nơi", My hồn nhiên kể.
Những quy tắc vàng của xe ôm
Theo một chị bán nước ngõ 110 phố Trần Duy Hưng, đội quân xe ôm “dịch vụ” này rất cơ động. Họ biết mọi ngóc ngách, con đường của địa bàn mình phục vụ. Trong túi cánh xe ôm này có rất nhiều địa chỉ, điện thoại của các nhà hàng, khách sạn, để khi có yêu cầu, chỉ cần một "cú alô" là họ lại lên đường, kẹp 4-5 người để phục vụ các thượng đế ham của lạ. Đó là tài xế xe ôm chuyên nghiệp phục vụ khách hàng không phải để di chuyển trên đường, mà là phục vụ khách hàng có nhu cầu mua dâm.
Trung, một xế xe ôm có máu mặt ở các tụ điểm giải trí cho biết, xe ôm ở đây cũng có những quy luật ngầm, xe nào bảo kê cô gái nào thì cứ thế mà phục vụ. Thấy tôi quan tâm tới “dịch vụ xe ôm”, Trung thắc mắc “Sao ông anh bỗng dưng lại quan tâm tới chuyện này vậy? Hay ông anh thích viết báo, thì để em giúp”.
Theo lời Trung, hàng ngày được chở đào đi, được trả tiền công theo tháng là tốt nên không xe dịch vụ nào muốn phá vỡ nguyên tắc trên. Vì “nước sông không phạm vào nước giếng”, ai cũng có việc của mình nên nguyên tắc cộng sinh này ai cũng phải tuân thủ.
Những cuốc xe ôm mang" hàng" gái gọi này không hiếm trong mối quan hệ xe ôm và gái gọi. Ảnh minh họa
Ngồi ở một quán nước ngõ 110 Trần Duy Hưng, lúc này là thời điểm hoạt động náo nhiệt ở khu phố đèn đỏ vào giờ cao điểm. Đếm được hơn 10 chuyến xe dịch vụ kẹp 3-4 cô gái tóc xanh, mỏ đỏ, thậm chí chồng chất đến 5 người trên một chiếc xe Dream cũ nát ra vào các nhà nghỉ.
Bất chợt nghe tiếng nẹt pô kỳ quái đến rợn người, tôi vội ngoảnh sang phía bên kia đường, và đập vào mắt là hình ảnh một thanh niên kẹp theo 2 cô gái trên chiếc xe wave alpha. Mặt mũi của các cô đều được “bả đầy” các loại phấn son, mà theo một chủ tiệm hớt tóc thì đó chỉ là những loại son phấn rẻ tiền, ăn mặc hở hang đến hết cỡ.
Thấy bộ dạng của tôi, cậu thanh niên có vẻ cảm thấy không thoải mái, cậu ta rít điếu thuốc và không quên “gửi” đến tôi những ánh mắt nghi ngờ. Tôi biết phần sau “không dành” cho mình và đứng dậy thanh toán tiền…
Chuẩn bị đứng lên trả tiền, bà chủ quán tỏ vẻ cởi mở hơn trong cuộc trò chuyện và hỏi: “Trông chú như người ở nơi khác đến thì phải, nếu cậu muốn vui vẻ với mấy em thì tôi có số điện thoại chuyển cho cậu". Vừa nói bà ta rút điện thoại tìm số của một gái gọi tên Trang đang thuê nhà ở Hà Đông.
Không khó để tiếp cận “hàng”
Rót thêm cốc nước trà đá, bà chủ hàng nước tỏ vẻ quan tâm: “Từ nãy tôi thấy cậu hay để ý dịch vụ này nhỉ, nếu có nhu cầu thì cứ ngồi đây uống thêm cốc nước, ăn cái kẹo, lát nữa có thêm mấy đứa nó cập bến ở đây đợi khách gọi ấy mà”.
Ngạc nhiên trước câu nói cởi mở của bà bán hàng nước, tôi cũng không khỏi băn khoăn… Đợi cho gã thanh niên chở 2 cô gái kia đi khuất, lấy can đảm tôi bắt chuyện với hai cô gái đang ngồi lại quán nước để đợi khách gọi: “Hai em đợi ai à? Lát nữa em nào rảnh đi với anh lúc nhé”. Không cần dò xét, một trong hai cô gái tên là My đáp chuyện: “Sao không đi với cả 2 luôn đi cho vui hết mình hả anh?”.
Câu nói nửa đùa nửa thật của My khiến tôi dễ vào chuyện hơn. Theo My, làm nghề này, nếu không có xe ôm thì coi như “đói”. Ở ngõ nhỏ này, những cô gái mại dâm gọi xe ôm là xe dịch vụ, mỗi xe bảo kê 3 - 6 cô, nếu có khách gọi đi hát, đi “vui vẻ” thì xe ôm sẽ đưa đón tận nơi. Xe thường xuyên túc trực 24/24h để di chuyển. Nhu cầu di chuyển nhiều nhất là từ 22h đến 5h.
My cho biết thêm, ở đây các cô và xe ôm có một mối gắn bó keo sơn đặc biệt, thân nhau như người nhà. Nếu xảy ra xô xát giữa khách và đào thì xe ôm sẽ đứng ra giải quyết.
“Thông thường thì bọn em sẽ giành phần thắng nhiều hơn, vì thân làm gái như tụi em lại có anh xe ôm bảo kê thì sợ quái gì, còn hầu hết những ông đến “ngã ba sung sướng” đều sợ sệt, lén lút hết mà”, My chia sẻ.
Theo My, những tay xe ôm chở “gái” kiêm luôn việc làm tay sai chăn dắt “gái” là chuyện không hiếm. “Thằng cu vừa chở 2 đứa bọn em là bồ của con bé kia anh ạ, 2 đứa nó yêu nhau cũng lâu rồi, tựa vào nhau để sống, không có nó bọn em cũng không có đất làm ăn".
My vừa dứt lời thì chiếc xe của cậu thanh niên kia đã đỗ xịch ngay trước mặt tôi. Cậu ta ra hiệu với My và cô gái kia là sắp có khách. Thấy tôi nói chuyện với My, cậu ta ra hiệu gọi tôi ra góc rồi nói “Ông anh có thích nó không, nếu đi tàu nhanh thì 3 lít, em thấy ông anh là khách mới, với lại tranh thủ lúc nó đợi khách thì em cho anh giá như vậy là mềm”.
Tôi giả vờ trả giá xuống 200.000 đồng, cậu ta lườm lườm “Thế anh tưởng hàng của em loại gì, từng ấy tiền thì anh ra Phạm Văn Đồng, có đứa chỉ có 50.000 đồng thôi. Mấy đứa bạn em nó còn hét giá “tàu nhanh” là 400.000 đồng, qua đêm là 700.000 đồng cơ đấy…, thôi em chốt lại cho anh 250.000 đồng nhé, con bé vừa nói chuyện với anh nghe chừng hợp với anh đấy”.
Lấy lý do đang đợi khách hàng có chút việc chưa giải quyết xong, tôi vội vã “bỏ của chạy lấy người, hẹn 2 tiếng sau quay lại…"
Cứ như vậy, câu chuyện phiếm xe ôm chở gái bán hoa tiếp tục diễn ra trong khi chả ai để mắt tới những cô gái “tan ca” tại những nhà nghỉ hun hút sau làn khói nẹt pô của những tay xe ôm choai choai.