Bị trêu chỉ đẻ được con gái, cầm dao đâm chết người
Trong lúc ăn cơm uống rượu tại đám cưới mình đang phục vụ giúp, Sơn bị một số người trêu đùa là không biết đẻ, chỉ đẻ được con gái. Bực mình trước lời trêu đùa nên Sơn chửi bới. Thấy vậy anh Chỉnh hỏi "chửi ai?". Sơn vác dao bầu đâm chết anh Chính.
Vào ngày 31/10, tại UBND xã Gia Vân, huyện Gia Viễn, TAND tỉnh phiên tòa, HĐXX đã tuyên phạt Bùi Anh Sơn 20 năm tù về tội giết người.
Theo cáo trạng của VKSND tỉnh Ninh Bình, vào ngày 29/8/2014, tại gia đình ông Bùi Văn Chủ (SN 1964), trú tại thôn Thanh Uy, xã Gia Vân, huyện Gia Viễn, Ninh Bình tổ chức đám cưới cho con trai mình. Gia đình ông Chủ đã đến nhờ Bùi Anh Sơn là người cùng thôn sang giúp công việc trong đám.
Sau khi xong việc, đến 16h cùng ngày, mọi người bắt đầu nghỉ ngơi và ăn cơm, uống rượu với nhau. Lúc này có một số người trêu đùa Sơn là không biết đẻ, chỉ đẻ được con gái. Bực mình trước lời trêu đùa của mọi người nên Sơn buông lời chửi bới.
Lúc này, anh Vũ Hồng Chỉnh (SN 1980), là người cùng Thôn với Sơn mới hỏi Sơn "Chửi ai?" thì bị Sơn cầm dao bầu đâm 3 nhát vào người khiến anh Chỉnh tử vong trên đường đi cấp cứu. Sau khi gây án, Sơn đã bỏ trốn vào miền Nam. Đến ngày 04/9/2014, biết không thể trốn thoát nên Sơn đã về đầu thú.
Tại phiên tòa, Sơn cũng đã thừa nhận toàn bộ hành vi của mình, HĐXX đã tuyên phạt bị cáo Bùi Anh Sơn 20 năm tù về tội giết người. Đồng thời bị cáo phải bồi thường 110 triệu cho gia đình bị hại và có trách nhiệm cấp dưỡng nuôi hai con của anh Chính đến đủ 18 tuổi.
---------------------------
Bắt 'trùm' ma túy ở Sa Thầy, Kon Tum
Ngày 31/10, Công an tỉnh Kon Tum cho biết vừa triệt phá một đường dân mua bán, tàng trữ trái phép chất ma túy trên địa bàn huyện Sa Thầy, Kon Tum.
Bước đầu, Công an Kon Tum đã bắt giữ các đối tượng: Bạch Đăng Sang (26 tuổi), Đỗ Minh Tuấn (Tuấn Đực, 22 tuổi), Đặng Văn Phúc (29 tuổi) và đặc biệt là Phạm Anh Tuấn (Tuấn Tám, 42 tuổi), ở thôn Bình Sơn, xã Sa Bình, huyện Sa Thầy, Kon Tum, một đầu mối buôn bán ma túy ở địa bàn huyện biên giới Sa Thầy.
Qua khám xét chỗ ở của Phạm Anh Tuấn cơ quan Công an phát hiện 10 gói chất bột màu trắng (Tuấn khai là heroin) được cất dấu tại gần vòi nước rửa chén của gia đình và khu vực giàn dưa ngoài vườn nhà Tuấn.
Vụ việc đang được Công an Kon Tum tiếp tục điều tra mở rộng
-------------------------
Cựu võ sĩ Wushu sa lưới sau 4 năm trốn truy nã
Được rủ tham gia vào nhóm đòi nợ thuê, cựu võ sĩ Wushu Vũ Thế Nhất (tức Tuấn “voi”) đã bắt cóc giám đốc doanh nghiệp, đe dọa giết để ép buộc trả tiền. Sau 4 năm bỏ trốn, võ sĩ Wushu đã sa lưới khi đang trốn ở phía Nam.
Ngày 31-10, Cơ quan CSĐT Công an TP Hà Nội cho biết vừa bắt được Vũ Thế Nhất (tức Tuấn “voi”, SN 1979 trú tại xã Quý Sơn, huyện Ngọc Lặc, tỉnh Thanh Hóa).
Tuấn voi là đối tượng truy nã đặc biệt của Công an Hà Nội từ năm 2010 về hành vi cướp tài sản và bắt người trái pháp luật. Tuấn "voi" vốn là một cựu võ sĩ Wushu, đồng thời có thân hình rất cao to, lực lưỡng (cân nặng trên 100 kg).
Vụ án xảy ra từ tháng 7-2010, do mâu thuẫn về làm ăn kinh tế, Nguyễn Thị Nhàn (SN 1957, trú tại huyện Đông Sơn, tỉnh Thanh Hóa), Giám đốc Công ty TNHH Đông Nam, đã nhờ Trần Hòa Hợp (SN 1974, trú tại xã Tráng Việt, huyện Mê Linh, Hà Nội) giúp mình đòi nợ 1 tỉ đồng của ông Nguyễn Văn Thư (SN 1960, trú tại xã Đông Hội, huyện Đông Anh, Hà Nội), là Giám đốc Công ty CP Xây dựng tổng hợp Đông Hội.
Nhận lời, Hợp đã móc nối với rất nhiều đối tượng khác, trong đó có Tuấn "voi" tham gia “bắt cóc”, cướp tài sản của ông Nguyễn Văn Thư.
Sau khi ra tay, bọn chúng đã bắt ông Nguyễn Văn Thư từ Hà Nội vào một nhà nghỉ ở Thanh Hóa, đe dọa cắt gân tay, chặt chân. Để giữ an toàn tính mạng, ông Thư đã phải gọi điện và hứa sẽ trả nợ cho Nhàn.
Sau đó, nhóm của Hợp bị lực lượng công an bắt giữ, Tuấn “voi” đã nhanh chân bỏ trốn. Cơ quan CSĐT Công an huyện Đông Anh đã ra lệnh truy nã đặc biệt đối với đối tượng này.
Để trốn truy nã, Tuấn “voi” không bao giờ ở lâu một chỗ. Tuấn “voi” đã trốn vào Nam, chọn một khu xóm công nhân ở Bình Dương và thường xuyên di chuyển sang địa bàn các tỉnh Đồng Nai, Bình Phước để trốn tránh sự truy bắt của lực lượng điều tra.
Qua nắm tình hình, tháng 10-2014, Đội 10, Phòng Cảnh sát điều tra tội phạm về trật tự xã hội (PC45, Công an TP Hà Nội) đã phát hiện khu vực Tuấn “voi” đang lẩn trốn. Một tổ công tác Đội 10 đã bí mật tiếp cận khu nhà trọ và bắt gọn đối tượng này.
Hiện Tuấn voi đã được di lý ra Hà Nội để tiếp tục điều tra mở rộng.
-------------------------
Không về đám giỗ cha, hại vợ sống đời sống thực vật
Chỉ vì vợ không về đám giỗ cha, Tuấn đã đánh vợ và thắt cổ để vợ chồng chết chung cho thỏa cơn tức giận. Để rồi, Tuấn phải vào tù còn người vợ sống đời sống thực vật, sống mà như chết.
Bi kịch hôn nhân
Trần Quốc Tuấn (SN 1970) sinh ra trong một gia đình nghèo ở huyện Đức Hòa, tỉnh Long An. Do không có tiền đóng học phí nên gã đành dừng nghiệp bút nghiêng. Hàng ngày, gã ra đồng phụ giúp cha mẹ. Lớn lên, gã được người thân gom góp mua cho một chiếc xe máy để hành nghề xe ôm.
Năm 24 tuổi, Tuấn để mắt đến cô gái Võ Thị Kim Liên. Chị Liên nhỏ hơn gã 6 tuổi, thấy anh ta hiền lành, chăm làm ăn nên chị đáp trả tình cảm.
Trong năm ấy, hai người làm lễ cưới trước sự chứng kiến của người thân. Tuấn cho rằng, vợ chồng quan trọng là ở tình cảm chứ không phải ở giấy tờ nên không đến cơ quan chức năng đăng ký kết hôn. Cuộc hôn nhân của Tuấn khá hạnh phúc. Chị Liên sinh cho gã hai đứa con.
Mong muốn mang lại hạnh phúc, đủ đầy cho vợ và con, Tuấn không ngại ngần mưa nắng, ngày đêm chạy xe ôm. Tuy nhiên, tiền kiếm được từ những chuyến xe ôm không nuôi nổi bốn con người. Gã buồn bã, tìm đến rượu như một cứu cánh.
Ban đầu, Tuấn nhậu cho vơi nỗi buồn. Về sau, mỗi khi say, về đến nhà, gã lại chửi mắng, đánh đập vợ. Chị Liên buồn, nhiều lần cam chịu. Chị chờ chồng vãn rượu rồi nhỏ nhẹ khuyên nhủ. Tuy nhiên, sáng chị khuyên, tối, chồng lại uống rượu và mọi chuyện lặp lại như cũ.
Ngày 8/2/2014 là đám giỗ cha Tuấn. Sáng đó, chị Liên bị bệnh nên không sang. Chiều, nhậu say, gã kéo vợ ra đánh và đuổi vợ ra khỏi nhà. Con trai đầu thấy vậy, chở mẹ đi thuê một phòng trọ sống.
Khoảng 11hngày 23/2/2014, chị Liên về nhà và điện thoại cho Tuấn về. Hôm đó, hai người chỉ nói chuyện được vài câu lại tiếp tục cãi vả. Chị Liên kiên quyết đòi ly hôn. Tuấn quá bất ngờ với đề nghị này và nảy sinh ý định giết vợ rồi tự vẫn.
Tuấn ra sân đẩy xe vào nhà và khóa tất cả các cửa lại. Gã lấy sợi dây thắt một đầu theo kiểu thắt cổ chó. Sau đó, gã vào buồng ngủ, dùng sợi dây này thắt vào cổ vợ, một đầu thắt vào cổ mình cho đến khi cả hai ngất xỉu.
Do được mọi người phát hiện kịp thời đưa cả hai đi cấp cứu, hai hôm sau, Tuấn bình phục và đến công an đầu thú. Riêng chị Liên bất tỉnh đến ngày 18/4/2014 thì ra viện nhưng bị thương tật 92%.
Hết yêu thì nên giải thoát cho nhau
Trước đây, TAND tỉnh Long An tuyên phạt Tuấn 14 năm tù giam về tội Giết người. Sau đó, gã viết đơn kháng cáo xin giảm án. Ngày 28/10/2014, TANDTC tại TPHCM mở phiên tòa phúc thẩm.
Đứng trước vành móng ngựa, gã liên tục khẳng định: “Chỉ vì say, bị cáo mới làm như vậy”. Vị chủ tọa nhẹ nhàng: “Đây không phải là lần đầu bị cáo đánh vợ. Do đó, nếu bị cáo là người chồng tốt, biết lo lắng cho gia đình thì đã tìm cách bỏ rượu chứ không phải để hậu quả như ngày hôm nay rồi đổ lỗi cho hơi men”.
Trong phiên tòa, Tuấn cũng cho rằng: “Bị cáo yêu thương vợ mình thật lòng”. Vị chủ tọa nhẹ nhàng phân tích: “Hành động của bị cáo đối với chị Liên thì không thể biện minh bằng việc yêu thương vợ. Nếu yêu thương thì bị cáo đã không nỡ gây hại cho người chung chăn gối. Ở đây, bị cáo khiến nạn nhân phải sống đời thực vật, sống cũng như chết”.
Cũng trong phiên tòa, Tuấn thừa nhận, hôm đó, vì giỗ cha mình mà vợ không sang nên rất giận nên đã đánh vợ nhưng không ngờ cô ấy lại bỏ ra ngoài sống. Gã nghi ngờ vợ ngoại tình với người đàn ông khác. Cũng vì tức giận nên gã mới nảy sinh ý định sát hại vợ rồi tự tử.
Vị chủ tọa im lặng lắng nghe rồi phân tích: “Hôn nhân là tự nguyện. Nếu không còn yêu thì mọi người có thể giải thoát cho nhau chứ không phải cố níu kéo rồi dẫn đến bi kịch. Trong khi đó, bị cáo đánh vợ nhiều lần, nạn nhân không chịu đựng nỗi mới bỏ ra ngoài sống. Và người thuê phòng cho nạn nhân lại là con của bị cáo chứ có phải người ngoài đâu mà bị cáo lại ghen tuông vô cớ như thế”.
Lời phân tích của chủ tọa là quá đúng nên Tuấn chỉ biết cúi đầu thinh lặng. Tuấn run rẩy cho biết: “Trong suốt khoảng thời gian qua, ngồi trong phòng tạm giam, bị cáo hối hận rất nhiều. Bị cáo mong, mình sẽ được giảm án, sớm trở về làm lại cuộc đời, lo lắng cho hai con và chăm sóc cho vợ để chuộc lỗi”.
Hôm đó, HĐXX nhận định, hành vi của Tuấn là đặc biệt nguy hiểm, nạn nhân còn sống là nằm ngoài ý thức chủ quan của bị cáo. Vì không đưa ra tình tiết nào mới, vả lại mức án 14 năm tù giam là đúng người đúng tội nên Tòa quyết định bác đơn kháng cáo, tuyên y án sơ thẩm đối với Tuấn.
-----------------------------